Canalblog
Editer l'article Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
Publicité
Something about Cappuccino Expresso...
Archives
9 mai 2008

So^'t

1174351325_big_44816_25_Buom_dem_60x60cmKhụt khụt, tựa đề entry ngắn gọn mà súc tích nhờ? T_T

Khi những dòng này dc viết ra thì chủ nhân của chúng vẫn đang thở dài than vãn rằng tại sao mình lại sốt lâu thế, hôm nay đã là ngày thứ 2 của vụ sốt này.

Nhức đầu và váng vất.

Thế nhưng công việc thì ko hề giảm đi.

Những ngày này thật sự cảm thấy muốn sống, chung quanh bao nhiu là việc và ko thể bỏ lỡ những cơ hội dù rất mong manh.

Ko thể nằm yên một chỗ vì nếu thế sẽ rất nhức đầu, và sinh lười.

Nhìn lại một năm học 11 đã qua...

Đã cố gắng hết sức, đã fũ fàng, đã chán đời, đã...[ah, ý định ấy ko hay cho lắm nên miễn cho em kể ra ở đây các bác nhớ] và cuối năm trong cuộc chạy đua đấu tranh với chính mình, đã làm dc cái tưởng chừng như ko thể, nhưng rốt cuộc thì...

Kết quả vẫn bị trì kéo bởi sự trù dập.Thật điên sôi cả ng`!

Nhưng vẫn fải mỉm cười vì dù sao năm nay cũng ko quan trọng. Hè này sẽ là một hè bận rộn với kế hoạch ôn thi cho năm sau. Cảm jác dc làm chủ tương lai thật là tuyệt. Ko đao to búa lớn "Con thề với ba mẹ là con sẽ đậu đại học [trích nguyên văn lời bạn hàng xóm ^^]" hay "Rồi chờ mà xem, sẽ có ngày tên tui nằm trong danh sách trúng tuyển, mấy ng`  cứ chờ đấy [trích nguyên văn lời JT]". Chỉ là những nỗ lực cố gắng âm thầm, dù rằng kết quả cuối năm chẳng lấy j làm sung sướng hay mĩ mãn, vẫn cố hết sức trong những j mình theo đuổi, những j dc gọi là TƯƠNG LAI.

Ko toan tính quá nhiều, mà là hoạch định cụ thể. Bây jờ ko thể ngồi chống cằm mơ ước. Bây jờ là THỰC HIỆN, VẮT CHÂN LÊN THỰC HIỆN.

Chà, nghe những câu này cũng "đao to búa lớn" nhỉ?

Viết tới đây thì khẽ rên vì đầu vẫn nhức như búa bổ. Đã tập xong một nửa trang cuối của bài orgue. Sao những khi mình bệnh thì quyết tâm lại cao ngùn ngụt như nhiệt độ sốt ấy nhỉ? Trán vẫn nóng. Cặp nhiệt độ. Chậc, 39.5độ. Xoàng! [xoàng ở đây mang nghĩa "ko dùng bất cứ biện fáp tây tàu nào để làm hạ sốt trong 2 ngày vừa qua"]

Chẹp, bệnh rồi. Nghe mama dự đoán thì là "cảm lạnh vì hay đi mưa" [nói tới đây mama nhìn bằng ánh mắt đầy "mát mẻ"]

Đã hết năm 11, đã thoát khỏi "ng` ko ưa dc chút nào" và chuẩn bị năm 12 với hi vọng giáo viên sẽ công bằng hơn và bớt "mê zai" hơn [chà, nghe đâu năm sau là THẦY chủ nhiệm thì làm sao mà "mê zai" dc nhỉ?]

Có thể ko xuất sắc trong học tập, điểm số ko nổi trội như bạn cùng trang lứa...

Nhìn những bảng điểm học sinh giỏi mê hồn mà nghe lòng trống rỗng...cũng có khi fẫn nộ nữa vì có một vài đứa học sinh giỏi bằng...công sức ng` khác bỏ ra...

Nhìn bạn bè tíu tít "tao học sinh giỏi mày ơi"...mỉm cười "uh chúc mừng mày nhá" nhưng nghe sống mũi cay cay...tại sao thành tích ko bao jờ tỉ lệ thuận với công sức? Cũng fải thôi, nếu định luật đó tồn tại thì ai cày hùng hục như trâu cũng sẽ giàu. Quan trọng là cày như thế nào nữa chứ!

Cho dù thế....vẫn nghe mang mác buồn...

Đây ko fải ngụy biện...nhưng từ truớc tới nay chưa bao jờ coi trọng điểm số...bài kiểm tra cho dù fát ra dưới trung bình vẫn mỉm cười vì đã làm bài hết sức...vẫn quan niệm học cho chính mình và cho sau này của mình...

Uh...ko xuất sắc và nổi trội như bạn cùng lớp...cũng hay bị mang ra so sánh với con ông này và cháu bà nọ...cũng bị "mát mẻ" và soi mói chọc ngoáy vì "ủa trường danh tiếng mà sao thành tích j kì vâỵ?"

Mặc! Những ng` ko biết ko nên trách làm j. Và nếu họ nói ra mà hoàn toàn ko có ý định muốn biết nữa thì...lắc đầu bước đi là tốt nhất.

Uh...thành tích cuối năm ko cao...nhưng có quan trọng j năm nay? Năm sau mới thực sự là khởi đầu cho mọi thứ. Và cực nhọc cũng là của năm sau. Tại sao fải quan trọng thành tích khi đầu bạn rỗng tuếch và miệng thì ko ngớt "cho tao chép bài với?"...

Bởi lẽ bạn rỗng tuếch thật mà.

Quay trở lại nào...cho dù thành tích ko cao...nhưng can đảm bước theo những ước mơ của mình, những ước mơ ko còn là mơ ước, mà biến thành những kế hoạch để trở thành hiện thực chỉ sau 1 năm nữa thôi. Ko ngồi bó gối viển vông "Uh, tớ àh...tớ mơ tớ làm..." mà đứng dậy và kiên quyết "Tớ sẽ..." cùng với những hành động thiết thực...

Bước theo những gì bản thân đã định...làm chủ cuộc đời của mình...đó chính là "được sống".

Vẫn sốt ầm ầm đây...sống thì để sau đã...T_T

Nào, hạ nhiệt đi chứ! Cứ bốc hoả mãi àh?

HB

Publicité
Commentaires
Something about Cappuccino Expresso...
Publicité
Publicité