Canalblog
Editer l'article Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
Publicité
Something about Cappuccino Expresso...
Archives
11 juin 2007

Cu'p ho.c di cho+i...

Uầy, lời đầu tiên là bác nào vốn nghiêm chỉnh thì chống chỉ định entry này nhá...(u là một ví dụ điển hình đấy VK ah)

Chiều ngủ dậy...oáp, ngủ dc có chút chíu...lại đi học...sao hum ni chán thế trùi...Đạp xe ra đường nhưng thật sự ko mún bước vào lớp học chút nào...bước vào thì đơn jản thui, nhưng rùi lại gà gật, ko tập trung dc, học ko kết wả thì học làm j? Chả mún thế. Wẹo xe đi ra Sài Gòn. (naỳ, nói thế chứ tui cũng nghiêm túc lắm chớ pộ, học gần cả trăm buổi mới có 1 buổi cúp học thế này, chứ bình thường thì dám đâu ^^)

Sài Gòn trưa sao mà thanh thản thế. Nắng wá nên ít ai ra đường, trả lại cho Sài Gòn sự im lặng bình thản vốn có.

Thơm thơm...mùi ngọt đậm...Tàu hũ...Chè...ui chà, trưa thế này mà ăn ngọt, chít thui...

Wẹo xe vào bãi giữ. Vác balô đi vòng vòng khắp Sài Gòn. Oh thời jan còn dài lắm, tới 3 tiếng lận mà.Ghé vào wán cóc.

Tr:Cho con ly cà fê đá.

???:Mang về hả con?Ly lớn ah?

Tr:Dạ.Của con bao nhiu ạ?

???:4k.

Tr:Con cảm ơn.

Thế đấy. Vai vác balô, tay đút túi wần, tay cầm li cà fê. Chân mang bata. Đầu đội nón.(ko fải đầu đội trời chân đạp đất nhá ^^)Đi nào.

Uh thì đi, nhưng có j đó cứ níu chân lại. Níu chân, níu cả vị jác, mơn trớn cổ họng. Cái j đó...ngay góc fố..bé nhỏ...lọt thỏm jữa những toà buildings...

Tr:Cho con 1 chén.

???:Có nước dừa ko con?

Tr:Dạ ko. Cho con xin miếng gừng.

???:Đây con.

Thường ng` ta hay liên tưởng gánh hàng rong với cụm từ thế này"mất vệ sinh, ko an toàn thực fẩm, dơ bẩn" nhưng thật ra, khi đưa 2 tay cầm chén tàu hũ với 1 sự trân trọng, thật sự nó ko hề thấy dc điều đó. Nó chỉ lo chun mũi hít hà vị ngọt của nước đường, vị thơm của gừng, hơi ấm nóng toả ra ngào ngạt từ chiếc chén trắng nõn, xinh xinh & màu trắng đến tinh khiết mềm mại của tàu hũ non...Nó ăn từ từ, như thể để tất cả những tinh tuý ấy ngấm hết vào vị jác nó...Từ bé, nó đã mê tàu hũ. Những năm cấp hai bận rộn, hầu như nó chả ăn. Nhưng jờ bắt đầu rảnh & mê...đi lòng vòng, nó lại ăn, lại mê đắm thức ấy. Jản dị nhưng chứa trong ấy cả bầu trời tuổi thơ của nó. & nó nhớ ko lầm thì từ nhỏ tới giờ chưa lần nào nó ăn tàu hũ mà ko ăn 2 chén. (^&^)\/

Ăn xong. Đứng dậy. Thong thả tản bộ tiếp, vừa đi vừa...uống cà fê. Ngon.Chả hỉu sao nó thiz uống cà fê wán cóc. Dù nó cũng hay vào wán như AQ, Napoli, Ân Nam, Yesterday...ai cũng bik là con nít uống cà fê thì ko nên(zời, nó con nít???!!) nhưng chả hỉu sao nó cũng ít khi uống, nhưng mỗi lần uống, nó lại cảm thấy mọi thứ chung wanh nhẹ nhàng hơn, nhã nhặn hơn...

Bước chân của nó cứ thong thả đưa, cho đến khi chợt nhận ra nó đã đứng ở bến sông. Trưa Sài Gòn oi nồng, vậy mà đứng đây, nó vẫn thấy từng làn jó của Bạch Đằng ùa vào, quạt mát tâm hồn nó...Đẹp wá. Ngồi xuống ghế đá, nó thủng thẳng nhấm nháp cà fê, nghe jó mơn man wa da mặt, wa tóc nó...Lâu rồi nó mới đi vào buổi trưa thế này...Trưa lặng thinh...

???:Mua vé số ko chị?

Tr:Cảm ơn nhóc. Chị ko chơi vé số nhóc ah.

???:Dạ.

Nhìn tướng thằng nhỏ đen nhẻm, way đi & tiếp tục "xuôi vạn lí", nó thấy chạnh lòng. Những mảnh đời...Nghĩ lại, nó may mắn lắm, sung sướng lắm...Cuộc sống của nó, bao ng` mơ ước...Nó lại nhủ chính mình fải sống như thế nào cho xứng đáng...

Sài Gòn hoa lệ, chẳng thiếu chỗ đi chơi, chẳng thiếu chỗ để chứng tỏ "ta đây có tiền" cho ai thích khoe mẽ. Nhưng nó, nó chỉ thích thế này...vác ba lô...đi một mình...đi dạo...hít thở chút ko khí của Sài Gòn, tìm lại chút ấu thơ ngày xưa của nó với bong bóng nước, kẹo bông gòn, tàu hũ, kem Bạch Đằng & cả...Givral.Nó ko ưa cái ko khí tấp nập của Diamond, Parkson, Tax...Nếu có vào những chỗ đó, nó cũng chỉ dạo jan hàng chứ ko chơi game. Dạo để ngắm, lâu lâu hứng thì mua...

???:Chào em, em dùng j?

Tr:Chị wên em rồi ah?

???:Uả,ai như...........fải bé Na hok?Nhìn sao người lớn thế này?

Tr:Dạ, vậy em ăn j, chắc chị còn nhớ ha?Lâu lắm ko ghé.

???:Khỏi hỏi, từ lúc mèi là nhóc lóc chóc thì mèi đã mê cái thứ ấy rồi. Su kem. Bông lan nho. Trí nhớ chị mèi gud chứ hẻ?

Tr:hìhì, em iu chị. Cái bàn đó...chưa có ai ngồi fải hem chị?

???:Ai dám ngồi chỗ con Na chắc nó véo cho sưng mặt.

Tr:Chị cứ nói wá. Em có véo ai đâu. Chị cho em ly trà.

???:Kinh nhở, hồi đó uống sữa, jờ lớn rồi uống trà ah?

Tr:Dạ ko, tại bùn ngủ wá.

???:Uhm ra đó ngồi rôì chị bưng cho.

Tr:Cảm ơn chị.

Nó vẫn chọn ngồi cái bàn ấy. Như ngày xưa đi ăn cùng ông nội. Jờ ông đi xa, xa lắm rồi. Chỉ còn mình nó ngồi đây...ngắm cảnh đường, lòng cô wạnh...Ng` bạn lớn nhất của đời nó.Thấm thoát đã 9 năm kể từ ngày nó gào khóc, níu kéo, nó ko mún ông đi, nó mún ông mở mắt ra, nói chuyện với nó...Hồi đó là thế, nhưng jờ nhớ lại, nước mắt nó chỉ ứa ra, chứ ko chảy nổi...

???:Đây của nhóc. Khuyến mãi cho tí kem nữa trong su đấy. May fước là nhóc đi trúng ca chị làm nhá.

Tr:Dạ em cảm ơn.

Nó ngồi ăn. Thật ra nó chả đói, cũng chả thèm. Chỉ là ăn thế thôi. Cái nó thèm chính là chỗ ngồi kìa. Cái chỗ ngồi ấy...nhìn ra đường..mát lạnh...1 góc Sài Gòn...theo fong cách nước ngoài...

Nó lại típ tục đi. Những Continental, Caravelle, Lion, Rex chả còn xa lạ với nó. Nó sinh ra ở Sài Gòn, lớn lên ở Sài Gòn & gắn bó với mảnh đất này theo cách của riêng nó, cảm nhận theo con mắt của nó.&nó hạnh fúc vì điều đó.

Tr:Cho chị 1 chai đi bé.

???: Chị lấy màu nào?

Tr:Uhm...xanh.

???:Của chị 2k.

Tr:Vẫn já cũ ah?

???:Dạ.

Tr:Chị cảm ơn bé.

Phù!Phù!Hehe, thiz wé!Mê chít đi dc!

Từng chuỗi bong bóng tuôn ra theo hơi thổi của nó. Bong bóng xà fòng trong veo, bay nhẹ nhàng, từng chuỗi, từng chuỗi một...Bay khắp nơi, mang theo sự vui thiz như trẻ con của nó...Nó cười, cười như con nít, nhe răng cười tươi, mắt cũng cười, ko vướng bận j cả.Lâu lắm rồi nó mới cười dc như thế. Nhẹ cả lòng.

Vòng vòng chán rồi, đi nãy jờ cũng nhiều, nó wẹo vô.......nhà sách.

Trc là để "trí thức", còn 2 là......trốn nóng. (???!!!)

Rồi, đọc sách thì khỏi kể nhá. Tại nó cũng chả nhớ nó đã đọc j, chỉ nhớ nó nhăm nhe mỗi cái dãy "âm nhạc" nhưng rồi thất vọng vì thấy...chả có j đặc sắc.

Way lại chỗ gửi xe, đi về. Nó như nghe lòng đang hát. Lâu rồi mới thanh thản dc thế....

HB

Publicité
Commentaires
Something about Cappuccino Expresso...
Publicité
Publicité